Chương
19 : Mong muốn nhiều khi không thành công
Giang
Kỳ đảo…
Một
chàng trai vận y phục kì quặc ra đón tiếp Phong Thiên , sắc mặt vô cùng giận dữ
liếc xéo Phong Thiên, chỉ riêng khi nhìn Minh Nguyệt :
- Oầy
, muội muội ta xinh thật.
Nói
rồi còn vương tay kéo má sang hai bên, từ đâu vọt ra một lão nương cũng vô cùng
tuyệt mỹ , cùng chàng trai kéo má Minh Nguyệt.
Đến
khi Minh Nguyệt rơm rớm nước mắt , lão nương vội hất tay chàng trai đó ra , xoa
xoa má Minh Nguyệt :
-
Tiểu mỹ nhân , đừng khóc , tỷ tỷ cho ngươi kẹo!
Qụa
bay trên đầu mọi người kèm theo vạch ba chấm, không khí u ám hẳn lên , biết cô
nương này bao nhiêu tuổi không á?
Minh
Nguyệt đưa tay nhận kẹo từ lão nương, cười ngây ngô.
Hai
người bên kia một phen chìm vào nước , mềm mại thả người.
Minh
Nguyệt liền hỏi :
-
Giáo chủ đâu ?
- Kia,
ta là nương tử hắn đấy…! – Lão nương cười khúc khích.
- Này
đại ca , ngươi không tự chủ được mà hại người à ? – Minh Nguyệt dí ngón tay vào
người Vu Thiên Kỳ.
Thiên
Kỳ liền đưa tay lên đầu hàng , vội lấy thuốc giải độc trong người đưa cho Phong
Thiên , lại dùng tay bắt mạch, rồi lại ngạc nhiên sửng sốt.
- Độc
tố đã giải trừ rồi. Tiểu tử , ngươi có nội công rất cao.
Minh
Nguyệt cười khẽ…
Lại
một con chim ưng đáp xuống tay Minh Nguyệt, đôi tay rút mảnh thư ra:
- Quy
Môn quốc đã đưa quân tới biên cương , Phong Thiên , đệ mau về.
-
Tiểu Bạch , từ đây quay về thành Hữu Yên mất bao lâu.
Tiểu
Bạch gõ móng 4 cái.
4
canh giờ…
-
Phong Thiên , huynh mau trở về , sau 1 tuần nữa ta sẽ về. – Minh Nguyệt nắm lấy
tay của Phong Thiên.
Phong
Thiên cười cười.
Nàng
muốn gì hắn đều nghe theo…
Lúc
Tiểu Bạch lên cao còn nghe thấy nó và hắn cãi nhau chí chóe.
Một
tuần sau , Minh Nguyệt đã có mặt tại kinh thành , lúc nàng bước vào hoàng cung
, trang phục còn chưa thay đổi , một thân cẩm y màu đen tuyền làm mấy thị vệ
hoảng hồn.
-
Đứng lại. – Một tên hô to khi Minh Nguyệt bước qua cổng.
-
Lệnh bài đây. – Minh Nguyệt giơ lệnh bài bạch ngọc lên.
Thị
vệ run rẩy , không dám nói gì chỉ dám thi lễ vì Minh Nguyệt phẩy tay.
Minh
Nguyệt thi triển khinh công , lướt đi gió , lao vào cung điện của Hoàng đế đang
bàn chuyện triều chính.
Một
cơn gió thoảng qua , cánh cửa bật mở , Minh Nguyệt lao vào, quỳ xuống hành lễ
với Thập Nhất.
Hắn
phẩy phẩy tay :
-
Đứng lên nhanh , muội làm ta tổn thọ.
Minh
Nguyệt đứng dậy , vừa khúc khích cười vừa gỡ mũ mạng dài chấm gót chân ra :
-
Hoàng thượng ca ca , ta có tin tức mới.
- Là
cái gì vậy ? – Thập Nhất kích động tưng tưng trên ghế.
Các
vị đại thần ngoan ngoãn nhắc nhở :
-
Hoàng thượng , khụ , thể diện của ngài…
Thập
Nhất cứng đờ , thả người xuống ghế. Nàng nhẹ nhàng nói :
- Lưu
Vân Nhi là công chúa độc nhất của Quy Môn quốc , cô ta muốn phối hôn với Phong
Thiên vương gia , nếu như vậy thì sẽ hủy việc xâm lược.
-
Không được , ta đã có hôn thê. – Phong Thiên lên tiếng.Thập Nhất vô cùng phối
hợp mà cười :
- Đúng
đúng , là Vu Minh Nguyệt – Dạ Nguyệt vương gia.
- Hai
người ức hiếp ta.- Minh Nguyệt bất bình oán thán.
- Nếu
hiện tại muội vẫn chưa là hôn thê của Phong Thiên thì giờ ban luôn , Lý Thọ ,
thánh chỉ của ta đâu ?
Lập
tức tên công công Lý Thọ liền hai tay đưa cho hoàng đế một cái thánh chỉ màu
vàng rực rỡ. Thập Nhất liền nói to :
- Dạ
Nguyệt vương gia nghe lệnh , ta tác hợp cho muội và Phong Thiên vương thành đôi
uyên ương , lập tức 2 tháng sau cử hành hôn lễ.
-
Thực sự phải vậy sao ? – Tử Ngân từ phía sau đại điện đi ra , đỡ Minh Nguyệt
dậy.
-
Thật chứ sao không ! – Hoàng đế đắc ý cười.
Rắc…
Mặt
sàn đá hoa cương của đại điện Trường Tồn hơn ba trăm năm chưa một lần suy
chuyển , hôm nay , lại bị một thánh nữ Thập Nguyệt giáo phái dùng pháp thuật
làm nứt một đường dài , các đại thần hoảng sợ quỳ phục xuống , miệng không
ngừng hô to :
-
Vương gia bớt giận , vương gia bớt giận.
Hiền
Văn Quân tướng quân bước ra , nhẹ nhàng khuyên răn :
- Dạ
Nguyệt vương gia , con cũng đừng quá cứng đầu , hãy nghĩ cho bá tính nhân dân
đi.
-
Thúc thúc , con con , con nể mặt thúc chứ không thì , miễn miễn. – Minh Nguyệt
nói lời này một cách không an toàn.
Ngẫm
nghĩ một hồi , nàng mới hô to :
- Các
vị đại thần , đánh hay hòa ?
-
ĐÁNH…………..- Mọi người hô vang , chứng minh ý chí mãnh liệt của mình.
-
Được , đích thân hoàng thượng sẽ ra trận.- Tử Ngân thêm một câu vô cùng hợp
tình hợp lý.
Thập
Nhất chính thức mất hình tượng của mình trên ngai vàng vì một màn sùi bọt mép
khá ấn tượng.
Minh
Nguyệt vỗ vai Tử Ngân rồi bước ra khỏi đại điện.
Đơn
giản , lần này , nàng cùng hắn và Thập Nhất sẽ ra trận , đánh một trận chết đi
sống lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét