Chương
12 : Nụ hôn
Ngựa chạy nước kiệu trên đồng cỏ xanh. Vu Hải nhìn theo ,
hắn biết , cả đời này , hắn sẽ không bao giờ có được người con gái xinh đẹp
linh động kia.
Trên ngựa , Tử Nguyệt ngả về sau. Bỗng , giọng nam trầm
ấm kia cất lên :
- Tử Nguyệt , nàng thích ta không ?
- Ta không thích ca thì ta đã không ở đây – Tử Nguyệt đỏ
mặt mà trả lời.
- Nàng có yêu ta không ?
- Ta yêu chàng chàng thấu xương tận tủy. – Tử Nguyệt
nghiêm túc trả lời.
Vì sao yêu con người ngồi sau , vì sao ư?
Người ấy từng vì nàng mà tức giận , cười vui vẻ , đau
lòng , chăm sóc nàng khi nàng bị thương. Như thế nào cũng không chịu xa cách ,
ôm nàng , bảo bọc nàng kĩ như bảo bối. Đây không phải yêu thì là gì ?
Thấy người sau phía sau im lặng , Nguyệt khẽ động đậy.
Phong Thiên cho dừng ngựa, lòng hắn đang điên loạn , nàng thích hắn , yêu hắn
tận xương tận tủy.
- Ta thích nàng , yêu nàng đến khi trời đất hủy diệt.
Rồi bế nàng xuống cỏ , khẽ nâng cằm nàng lên , hôn thật
sâu , đầu lưỡi tách đôi môi đỏ mọng ngọt ngào , tách hàm răng trắng , hơi thở
thơm mùi bánh đào. Lưỡi của Nguyệt bị đầu lưỡi ai kia đùa cợt không thôi. Đến
khi không thở được nữa , Phong buông đôi môi đó ra. Nguyệt chu môi lên , giận
dỗi không thôi , lại buông một câu mờ ám :
- Để xem ta trừng phạt chàng thế nào khi cướp nụ hương
đầu của ta.
Cả người vận lực đạo , Phong và Nguyệt ngã về phía sau.
Phong chống tay xuống đất , nữa thân mình quyến rũ đến kì dị.
Nguyệt trườn từ từ lên cơ thể của Phong , bị hắn nắm chặt
eo , Phong mặt vô cảm , trừng mắt nhìn Nguyệt thách thức.
Nguyệt liền nắm lấy vai của của Phong , ấn xuống một nụ hôn
môi hắn , đầu lưỡi mềm mại khoấy bên trong miệng của Phong , nhưng kết quả ,
Nguyệt vẫn bị đè lật xuống.
Nụ hôn ngọt ngào đang dây dưa thì Hắc Y Nương xuất hiện ,
vô cùng không hảo cảm mà hừ lạnh :
- Chủ nhân , người vì ai mà lại trễ giờ rồi?
Phong kéo Nguyệt đứng dậy , Nguyệt định đi theo , Hắc Y
Nương liền ngăn lại :
- Nguyệt vương , ngài không được đi , Vu Hải chỉ mời Thiên
vương.
Thiên quay đầu lại thấy Nguyệt đứng nhìn mình , nàng mỉm
cười , vẫy tay.
Hắn đi lại , khom người xuống , Nguyệt đưa môi hôn phớt
lên vầng trán mát lạnh và láng mịn của hắn , hôn xong còn liếm môi tận hưởng :
- Chàng đi nhanh nhé!
- Ừ.
Dòng cảm xúc này là gì , sướng đến lồng lộn , vui vẻ đến
khuynh thế.
Phong Thiên bước đi , bước đi xiêu xiêu vẹo vẹo , là say
vì rượu hay say vì giai nhân. Phía sau hắn , Hắc Y Nương cười khẽ , Nguyệt cất
tiếng cười trong trẻo.
Quay về danh sách chương
Quay về danh sách chương
hay quá
Trả lờiXóa