Chương
6 : Có cảm giác
Tử
Nguyệt nhanh chóng kết thân với Thiên Phong. Hắn hàng ngày dẫn Tử Nguyệt đi
chơi, không đi
đến
hồ thì cũng đi lên núi. Nói chung là xong việc triều chính thì hắn dẫn nàng đi
chơi. Một mùa xuânđã tới, nàng 13 tuổi, hắn 16 tuổi. Hắn xinh đẹp xuất phàm,
nàng đáng yêu làm hắn liên tục rung động.
A
Nguyệt, đó là tên hắn gọi nàng khi ở một mình. Còn nàng gọi hắn là tiểu ca.
Nói
qua thì cũng nhanh mà cũng chậm. Tên hoàng đế Thập Nhất đó đã yêu Tử Ngân, mà
Tử Ngân cũng yêu hắn. Ây za, câu chuyện càng ngày càng rối rắm. Tử Nguyệt ngồi
trên người của Phong Thiên mà ngẫm nghĩ. Bỗng Phong Thiên nói nhẹ nhàng :
- A
Nguyệt, huynh muốn hỏi muội, tại sao muội lại không đồng ý cho Tử Ngân đi lấy
chồng.
Tử
Nguyệt cắn môi, thoát khỏi người của Phong Thiên, ngồi xuống bên cạnh, tức giận
nói :
- Tỷ
đi rồi thì ai nằm với muội mỗi tối.
Bỗng
ý nghĩ xấu xa lóe lên trong óc Phong Thiên. Hắn vội rũ bỏ cái ý nghĩ đó. Hắn
lại hỏi :
- có
cảm giác vs ta không ?
- có
Hắn
nhếch mép cười, lảng sang chuyện khác:
- A
Nguyệt, muội đang ở chức nhất phẩm công chúa rồi nha !
-
Tiểu ca, muội muốn...- Tử Nguyệt ấp a ấp úng.
- Sao
? - Hắn nhất thời cao hứng nhìn mặt Tử Nguyệt. Nó đỏ lên sao ?
- TỬ
NGUYỆT...- Một tiếng hét rất to làm cho Tử Nguyệt giật mình, ngã. A đúng rồi,
nàng và hắn đang ngồi trên cây cao nha. Nàng ngã, hắn giơ tay nắm vạt áo nhưng
không kịp rồi. Cốp, một tiếng đầu đụng đá thật thương tâm. Phong Thiên vội nhảy
xuống, lao tới bên cạnh Tử Nguyệt, đầu cô đã rách rồi, chắc chắn sẽ để lại
thẹo. Phong Thiên hầm hầm nhìn người làm cho Tử Nguyệt ngã, là Thập Nhất, hắn
ta đang nắm tay Tử Ngân thẹn thùng bên cạnh. A, chắc là hắn đang xin Tử Nguyệt
cho cưới Tử Ngân nữa đây.
- Mẹ
nó - Lời chửi thô tục bay ra khỏi miệng Phong Thiên
- Ai
ui , đau quá...- Tử Nguyệt bị dọa cho hết hồn giờ mới ngồi dậy.
- HAI
NGƯỜI TÍNH SAO THÌ TÍNH , A NGUYỆT MÀ CHẾT LÀ LÃO TỬ LIỀU SỐNG CHẾT VỚI NGƯƠI.
- Phong Thiên vừa ôm Tử Nguyệt vọt đi vừa mắng xối xả vào mặt Thập Nhất và Tử
Ngân.
-
Hoàng đế ca ca , ta ko có lỗi mà ... - Tử Ngân như sắp khóc vì thấy em gái bể
đầu vì mình
-
Nàng không có lỗi không có lỗi...- Thập Nhất vội ôm Tử Ngân vào lòng dỗ dành.
Quay về danh sách chương
Quay về danh sách chương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét