Chương
5 : Xuân Mị tửu lầu
Hoàng thượng lên
tiếng:
- Ta nghe nói
Nguyệt là vũ nữ của Xuân Mị tửu lầu đúng không, múa cho ta một khúc đi.
Tử Nguyệt gật gật,
nói nhỏ với tỷ tỷ:
- Đánh cho muội một
khúc.
Tử Nguyệt phất tay
áo, lượn một vòng. Mọi người ngạc nhiên, không ngờ cô gái nhỏ này múa đẹp đến
thế. Múa xong, Tử Nguyệt ngồi xuống, cầm chén trà uống, nhưng lại phun ra, ngay
trúng mặt Phong Thiên. Tử Nguyệt vội rút khăn tay ra, vừa nói vừa lau:
- Xin lỗi Thiên ca
ca, muội không cố ý, có trách thì trách Tử Bạch ca ca dám đổi chén trà thành
rựu a.
Phong Thiên cười:
- Không sao.
Bất giác, mặt Tử
Nguyệt hơi đỏ. Thập Nhất lại nói:
- Ta có một bài thơ
nhưng làm chưa xong câu kết. Mọi người góp ý được ko?
- Umk- Tử Ngân gật
đầu.
- Khắc ghi nét mặt
người
Hòa nỗi nhớ vào bức
họa – Thập Nhất nói đến đây thì Tử Nguyệt ngã từ trên ghế ngã xuống, mọi người
giật mình, Tử Nguyệt lúc này ngoi lên, giơ tay:
- Ta biết.
- Nói đi...- Thập
Nhất phấn khởi nói
- Giọt lệ rơi, nét
mực nhòe
Ngàn trang sách phai
theo thời gian
Tịch liêu, thập
phần sầu lại thêm sầu. – Tử Nguyệt cười cười, ha ha, bài này là vén rèm châu của
hoắc tôn mà.
Thập Nhất ngạc
nhiên cực độ, rồi nói khẽ:
- Thơ hay.
- Thơ của người
khác đó- Tử Nguyệt lại cười.
Tử Bạch đứng lên
cúi đầu về phía Thập Nhất:
- Hoàng....
- Là Thập Nhất ca.-
Nguyệt sửa lại
- Mời mọi người tới
tửu lâu một chuyến.
- Đi ,đi liền - Tử
Nguyệt nhảy phắt xuống ghế. Hiền tướng quân nhíu mày:
- Tiểu Nguyệt, con
không thể mặc đồ như vậy ra đường.
Nguyệt vội nhìn
xuống bộ đồ vũ nữ của mình. Đúng là không được thiệt. Nguyệt buồn buồn:
- Con không còn đồ,
chỉ có bộ này là mới nhất. Những bộ còn lại cũ rồi.
Hiền tướng quân khẽ
run lên, nhìn về phía Thập Nhất và Phong Thiên. Hai người không có biểu cảm gì.
Tử Nguyệt nghĩ nghĩ một hồi, lắc lắc tay Tử Nguyên:
- Ca, cho muội mượn
một bộ.
- Hả ?
- Đi mà.- Tử Nguyệt
bắt đầu giở thói làm nũng.
- Rồi.
Nguyệt vội lao vào
phòng của Tử Nguyên, lục tung tủ đồ của ca lên, rốt cuộc kiếm ra một bộ màu
trắng viền đen, Nguyệt mặc ngay luôn. Và bước ra cửa thì mọi người đều hướng
ánh mắt về phía Tử Nguyệt. Một nam nhân nhỏ nhắn bận một bộ phục y trắng viền
đen, toát lên vẻ khí chất và nho nhã. Nguyệt gãi đầu: " Ta đi thôi ".
Mọi người liền đứng dậy. Khi mọi người đã vào tửu lâu thì Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng
tử, Lục hoàng tử bước vào phòng.
- Dạ Thi, nàng....-
Hạo vương bất ngờ thốt lên khi thấy Tử Nguyệt, Nguyệt đứng lên cung kính chào:
- Thưa Hạo vương,
tôi chỉ là một tiểu cô nương mà thôi, không cần phải dùng từ ngữ của những
người đã trưởng thành như vậy.
- Rất thú vị.-
Nhung vương bước đến, đứng sau Hạo vương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét