1.Đem nàng tỉnh dậy
Đại loại là khi mở mắt
, Minh Nguyệt cư nhiên gặp bác sĩ đẹp giai , áo trắng phất phơ , hắn còn định đem sắc đẹp của mình dụ dỗ Minh
Nguyệt , này đem ánh mắt háu sắc của ngươi quăng nơi khác đi .
Nàng đem một loại khẩu khí lạnh lẽo :
- Ngươi nghĩ ta quan tâm à…
Cư nhiên hắn cứng đờ , nàng
mò mò túi , bộ đồ mà nàng mặc khi lúc 12 tuổi xuyên về Ngạo Thiên quốc ,
tấm thể ngân hàng vẫn còn ở trong đó.
Đem tấm thẻ , quăng
cho hắn rồi thẳng tay đem kim chuyền nước rút ra.
- Á , đau bỏ mẹ!- Lời nói thô tục văng ra khỏi miệng nàng.
Đi thẳng ra khỏi bệnh viện , nàng liên tục nghĩ : “ Ông trời
cho ta xuyên làm cái gì , giờ phải quay trờ lại , haizz…”
Tất nhiên Minh Nguyệt vẫn nghĩ đến cha và mẹ , nhưng thôi ,
họ cũng coi mình đã chết rồi , quay lại rồi lên báo chi cho mệt , chẳng bằng gửi
một cái thư nặc danh.
Nói là thực hiện , loáng một cái là xong.
Trên đường phố , một nữ nhân vô cùng xinh đẹp , áo sơ mi trắng
, chân váy xòe màu đen ,
tóc xỏa dài , vô
cùng uyển chuyển bước đi. Nam nhân thèm khát nhìn nàng còn nữ nhân vô cùng ghen
tức.
Minh Nguyệt đi trên đường phố , tiện ghé luôn vào một cửa
hàng va li , nàng mua hai ba cái.
Mua các trang thiết bị hiện đại như súng ( mua trong chợ
đen ) , thuốc men , quần áo…Nàng
không thương tiết bỏ ra mấy vạn tệ. Nhớ đến cái balo hồi đó mình đem xuyên về,
súng thì bị Tử Ngân nghịch đến hỏng các chi tiết nhỏ , dây chuyền vàng bị Hạ Hạ
cướp chơi, còn những vật còn lại , đương nhiên , mất sạch.
Sau khi sắp xếp đầy đủ , kéo va li đến một khu du lịch sinh
thái , đứng trên thác nước , Minh Nguyệt lẩm bẩm đọc tên nước Ngạo Thiên , tay
nắm chặt ngọc bội , kéo vali , buông mình xuống thác , luồn ánh sáng lóe lên ,
víu víu víu.
XUYÊN…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét