Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2016

Loạn Thế quyển 1 chương 13

Chương 13 : Tư tế Cổ Cư Lạc
Phong tục lễ hỏi cưới của Vu Lan là phải có nhà trai và nhà gái.
Nhà gái bắt được ngựa trên thảo nguyên nhà trai mới cho cưới.
Nhà trai sẽ đưa tư tế ( thầy cúng ) tới để tế lễ hỏi thần linh , nếu thần linh đồng ý cho cưới thì quả cầu đỏ sẽ bừng sáng và tân lang và tân nương sẽ cùng cầm để hoàn thành lễ hỏi cưới.
Sau lễ hỏi cưới sẽ có lễ ánh trăng , là một loại lễ hội vui chơi uống rượu dưới trăng của người Vu Lan.
( xin thứ lỗi cho ta diễn tả tiếp trang phục )
Công chúa Lạc Du Nhi mặc trang phục truyền thống của Vu Lan , đầu đội mũ bạc , áo dài tay màu đỏ , váy dài màu đỏ thêu hoa , khoác thêm áo choàng , bộ dạng này chính là tân nương.
Hoàng tử Ái Các La mặc Hoàng y màu đỏ thắm chính là tân lang.
Bỗng trống gõ tùng tùng , chiêng được gõ keng keng , một vị nữ tế tư tiến tới đàn cầu.
Nàng tên Cổ Cư Lạc , ngự chức vị tư tế này cũng hơn 15 năm rồi , năm nay chắc khoảng 35 tuổi , xinh đẹp , có phần ma mị như Tử Nguyệt. Nàng vận y phục tế tư màu trắng , thướt tha yêu kiều , tay phải cầm một cây quyền trượng , tay trái cầm một quả cầu đỏ, chính là quả cầu để tế thần.
Người thiếu nữ bên cạch tư tế Cư Lạc nói to :
- Nhà gái tầm mã.
Phong Thiên cởi áo choàng ra , đưa cho Tử Nguyệt , nàng vô cùng phối hợp mà đỡ lấy áo choàng.
Vu Hải ra lệnh thả con ngựa hung dữ nhất đàn ra , có ý làm khó Phong Thiên , Phong Thiên không hề chi , khi con ngựa thấy người đàn ông mạnh mẽ cao ngạo nhìn nó , nó sợ hãi a , ngoan ngoãn phục tùng Phong Thiên.
Nữ tư tế Cư Lạc mỉm cười , trên bàn cầu thần , bày hương khói , bắt đầu đọc thần chú :
- Vu Lan thảo nguyên , cầu thân công chúa, tế thần bày tỏ , có được hay không ?
Nói rồi vung một nắm bột lân , lửa từ bột lân bốc cháy lên , quả cầu đỏ rực sáng chói lóa. Mọi người hoan hô.
Công chúa Lạc Du Nhi và hoàng tử Ái Các La cùng nhau cầm quả cầu đỏ.
Buổi tối , vẫn một thân y phục như hôm qua , Tử Nguyệt ôm cánh tay Phong Thiên đi tới nơi lửa trại có Vu Hải và Vu Lan vương. Công chúa Vu Ngọc hừ hừ , nói to :
- Tục lệ vẫn chưa hết , nhà gái phải hát một bài hát về nhà trai hoặc là về người mà người hát thích nữa.
Tử Nguyệt mỉm cười , đi tới con ngựa , leo lên , rồi đứng trên con ngựa , vung tay hát :
( ta không tìm ra giọng nữ thích hợp với Tử Nguyệt , Tây Qua Jun hát bài này rất hay , các nàng nghe đỡ nhé mặc dù đâ là giọng nam )

“ Cho ta một mảng trời xanh , ánh mặt trời vừa ló dạng
  Cho ta một vùng thảo nguyên xanh biếc trải dài đến ngọt ngào
  Cho ta một con hùng ưng , một nam tử uy vũ
  Cho ta một cái sáo mã can , nắm chặt trong tay chàng
  Cho ta một vầng mây trắng nhưu hoa tinh khôi
  Cho ta một làn gió mát , thổi hương ngàn hoa
  Cho ta một nụ hôn trên bãi cỏ xanh
  Cho ta một ánh mắt nồng nàn cháy bỏng
  Nam tử bắt ngựa , chàng thật uy vũ hùng tráng
  Phi tuấn mã như bay , lướt nhanh như cơn gió
  Thảo nguyên mênh mông bát ngát , thỏa sức cho chàng phiêu bạt
  Lòng của chàng rộng tựa đại địa nối tiếp đại dương
  Nam tử bắt ngựa , chàng ở trong tim ta
  Ta nguyện tan chảy vào lòng ngực vạm vỡ của chàng
  Thảo nguyên mênh mông bát ngát , thỏa sức cho chàng phiêu bạt
  Những tháng ngày bên chàng đều là những tháng ngày tươi đẹp
 Hei héi hei hei hẹi , hei hèi hei héi hei~”
Giọng ca ngọt ngào , cuốn hút mọi người , trong giọng ca còn có tình cảm dạt dào đếm không xuể.
Phong Thiên lòng vô cùng ngọt ngào , liền đi tới bế bổng Tử Nguyệt lên , đem về chỗ ngồi của mình. Vu Lan cười ha ha :
- Nữ tử Ngạo Thiên xinh đẹp thế này sao Thiên vương không động lòng được không. Cho ta hỏi quý danh cô nương ?
- Ta tên Hiền Tử Nguyệt , con của Hiền tướng quân. – Tử Nguyệt ngoi đầu ra khỏi đám lông thú mềm mại.
Tư tế Cổ Cư Lạc giật mình , tiến đến ngồi vào chỗ trống ở lửa của Vu Lan vương, Vu Lan vương cung kính chào hỏi :
- Bái kiến tư tế.
Cổ Cư Lạc không quan tâm , cất tiếng kể một câu chuyện không ăn rơ với tình hình hiện tại :
- Năm ta 15 tuổi , ta sinh ra một bé gái dung mạo tuyệt trần , đặt tên là Vu Minh Nguyệt , khi đó ta là tế tư , Vu Lan vương phong cho Vu Minh Nguyệt làm thánh nữ Vu Lan. Ta đã dùng một loại thuốc vẽ hình hoa bỉ ngạn đỏ lên lưng bé gái đó, nếu nó lớn lên sẽ gả theo tốt. Nhưng mà , các nước nghe tin đều muốn cướp thánh nữ đó về , vì thế mà xảy ra bạo động ngay trong đêm , đệ đệ của di nương ta là Hiền Văn Quân liền đưa thánh nữ đi. Ngày nay , thánh nữ lớn lên rồi , có lẽ chính là Hiền Tử Nguyệt tiểu thư đây.
Mọi người giật mình , nhìn về phía Hiền Tử Nguyệt , khóe mắt nàng đã rưng rưng…

Mẫu thân...
Hiền Văn Quân nói người đã chết rồi...

Quay về danh sách chương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tổng số lượt xem trang