Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016

Loạn Thế - Nghi Giao Chi Hàn (Q1 chương 14)

Chương 14 : Hoa bỉ ngạn
Trong lều tư tế Cổ Cư Lạc nồng nặc mùi thuốc, trên tấm da thú to lớn đặt dưới đất còn có một người : Minh Nguyệt ( từ nay ta gọi Tử Nguyệt là Minh Nguyệt )
Áo trên của Minh Nguyệt đã cởi ra , lộ tấm lưng ngọc ngà trắng nõn. Cổ Cư Lạc đem thuốc tới , xoa lên tấm lưng :
- Nguyệt nhi , con có nhớ mẫu thân không ?
- Mẫu thân , sau này con phải ở lại đây sao ? – Minh Nguyệt không trả lời câu hỏi của Cổ Cư Lạc mà hỏi ngược lại.
Cổ Cư Lạc bật cười , cô nhóc này , thật sự lớn rồi.
Trong lúc này , đóa hoa bỉ ngạn được thuốc rửa sạch , hiện dần dần ra , xinh đẹp vô cùng.
- Nguyệt nhi , con biết võ công không ?
- Con chỉ biết khinh công , võ công thì một chút nhưng hoàn toàn không có nội lực.
- Từ nay ta sẽ dạy cho con. – Cổ Cư Lạc đem một loại thuốc đựng trong bình Bạch Ngọc , dốc vào miệng của Minh Nguyệt, nàng ho sặc sụa.
Sáng tỉnh dậy đã bị mẫu thân ép đi luyện công.
Cứ làm như vậy đều đặn 3 tháng.
Phong Thiên khi rời đi vẫn nói : “ Ta sẽ đến đón nàng…”
- Ta vẫn luôn chờ chàng…- Minh Nguyệt vân vê đóa hoa bỉ ngạn.
Nam tử hắc y từ từ hạ xuống , ôm eo nàng :
- Ta đến đón nàng đây…
Phong Thiên hắn thật sự chờ Minh Nguyệt lâu lắm rồi.
Cổ Cư Lạc có nói , khi đưa nàng đi , thích khách sẽ truy đuổi 2 người vì Minh Nguyệt chính là thánh nữ , có thể thống lĩnh cả thiên hạ.
Ngựa đi đường , đi về nơi kinh thành , khi nàng rời đi , Tử Ngân cũng đã thành thân với Thập Nhất , đại khái đang mang long hỉ.
Chẳng qua , nàng có chút chua cay , ông trời để cho nàng làm thánh nữ làm chi , thích khách tới rồi.
Vút…
Phi tiêu lướt qua tay của Minh Nguyệt , Phong Thiên vội phi xuống ngựa , bình tĩnh.
Minh Nguyệt leo xuống ngựa , rút Hàn Sương kiếm , điêu luyện ra tay giết hết đám người kia. Phong Thiên liền đi tới , ôm Minh Nguyệt vào lòng :
- Ta rời đi chưa bao lâu mà nàng đã giỏi như vậy rồi.
Minh Nguyệt mỉm cười :
- Còn ta vẫn yêu chàng tận xương tận tủy.
Phong Thiên đè xuống một nụ hôn :
- Ba năm , hai năm , một năm , một tháng , một khắc , bao lâu ta cũng chờ , chỉ là không phải một đời người.

- Được , ta sẽ không để cho chàng chờ cả đời.

Quay về danh sách chương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tổng số lượt xem trang