Loạn Thế
Tác giả : Nghi Giao Chi Hàn
Văn án :
Hiền Tử Nguyệt chỉ là cô bé 11 tuổi xuyên không tới Ngạo Thiên quốc , gặp
được 1 vị vương gia đẹp trai vô đối và mỹ nam các nước đều đem lòng yêu thích
nàng . Nguyệt lựa chọn vị vương gia ấy : Phong Thiên .Nhưng hắn phụ nàng , lại
đi cưới người con gái khác. Hắn muốn thế gian này , vậy nàng sẽ làm Loạn Thế
gian đẹp đẽ trong mắt của hắn.
Quyển 1: Mộng hồng trần
Chương
2 : Ngạo Thiên quốc
Tỉnh
dậy ,Nguyệt thấy mình đang nằm ở một khu rừng, chiếc balo, nằm bên cạnh, thôi
thì...Nguyệt đứng dậy và nhớ lại mọi chuyện, a, chẵng lẽ, xuyên không rồi. Thôi
đi ra khỏi khu rừng rồi tính. Nguyệt nghĩ đến đây liền đeo balo lên vai. Nguyệt
vô cùng bình tĩnh a~ Ba ba của Nguyệt là Mafia mà.
15p
sau...
Nguyệt
đã đến một thị trấn, nhưng ko, theo phán đoán thì đây là một kinh thành. Cô kéo
một bà đi chợ lại hỏi:
- Đây
là đâu ạ?
- Ơ,
cô nương ko biết sao, chắc là từ xa đến, đây là Ngạo Thiên quốc.- Bà đó trả
lời.
Nguyệt
cảm ơn. Theo cách xưng hô thì cô đã biết đây là thời cổ đại của trung hoa.
Nhưng Ngạo Thiên quốc ko hề có trong lịch sử. Nhưng mình phải sống, ko thể
chết, phải về với ba và mẹ. Mình phải tìm việc làm, mình không thể kiếm việc
với cây súng được. Lụa, quạt, thôi đành vậy, tới kỹ viện thôi. Khi bước vào,
một bà mụ vội chạy tới hỏi:
-
Tiểu cô nương, cô tới đây làm gì?
- Con
tới đây tìm việc ạ...-Nguyệt nhìn bà mụ ấy, thân người cũng đẹp cũng cân đối,
nhưng trang điểm lòe loẹt quá.
- Ây
da, con nghĩ kĩ chưa, vào trong rồi nói.- Bà mụ niềm nở dẫn Nguyệt vào một
phòng. Căn phòng bày biện gọn gàng, Nguyệt ngồi xuống một cái bàn. Bà mụ đi tới
cạnh Nguyệt, ngồi xuống:
- Con
tên...
- Tử
Nguyệt ạ...- Nguyệt nhìn bà.
-
Không được, cái tên quá chết chóc, con chọn tên khác được ko?- Bà mụ lắc đầu.
- Dạ
Thi...-Nguyệt mỉm cười.
-
Được, tên hay, ta là bà chủ ở đây, con cứ gọi ta là...
- Ma
ma.-Nguyệt cười.
-
Lanh lợi, con thật sự muốn làm kỹ nữ chứ, con...- ma ma hỏi Nguyệt nhưng đã bị
Nguyệt ngắt lời.
-
Không, con muốn làm vũ nữ, không làm kỹ nữ, cũng không làm chuyện ấy.- Nguyệt
bật dậy.
- Rồi,
con múa một khúc cho ma ma coi- ma ma tiếc nuối,nhan sắc không đẹp nhưng đem
theo vẻ đượm buồn, mũi cao, da không trắng nhưng vào tay bà thì trắng liền, mồi
ngon mà lại muốn làm vũ nữ.
Nhưng
ko sao, tiểu cô nương này mà làm vũ nữ thì kéo khách nườm nượp vào. Nguyệt đứng
dậy, múa một khúc của bài Trường ca. Ma ma giật mình, thật đẹp, như tiên nữ
xuất trần. Khi Nguyệt múa xong, ma ma bừng tỉnh, có thể cô bé này sẽ làm
nghiêng thành, nghiêng đấng nam nhân, có khi nghiêng cả hoàng đế. Món hời, bà
mỉm cười:
-
Được, phòng này là của con, con sẽ là vũ nữ mới, mang tên Dạ Thi. Ta sẽ không
cho khách vào làm chuyện đó với con, con có thể khóa phòng từ bên trong. Con
biết, Xuân Mị tửu lầu này là lớn nhất kinh thành, những người của hoàng gia
cũng hay đến đây. Con câu được nhiều khách, tiền khách cho con không phải là
không nhiều...
-
Vâng con biết, nhưng xin ma ma nhớ điều ấy giúp con.
-
Rồi, chuẩn bị đi, chiều nay con sẽ múa trong một căn phòng có, Tứ Ngũ Lục hoàng
tử, có cả ba vị vương gia, con phải cố gắng.
- Vâng...-
Nguyệt mỉm cười, mình đã hòa vào cuộc sống ở đây rồi.
Hay
Trả lờiXóa